"Anh nhìn rõ mặt cô ta chưa?"
"Không, không nhìn rõ... có một tấm khăn che mặt màu đỏ che đi khuôn mặt cô ta."
Du Phi Phàm siết chặt chiếc mặt dây chuyền bạc trong túi. Con ác linh bên trong vẫn đang rục rịch. Kể từ khi đến phố cổ này, nó dường như đã tìm được chỗ dựa, trở nên ngày càng ngang ngược.
Nghe thấy tiếng động, dì Hàn từ trong homestay đi ra. Bà có chút ngạc nhiên khi thấy Tiêu Kỷ đang được Thành Dịch dìu: "Tiêu Kỷ, cháu không sao chứ?"
Thành Dịch phản ứng rất nhanh: "Không sao, dì Hàn. Bọn cháu ăn cơm bên ngoài, Tiêu Kỷ uống hơi nhiều. Cháu đang đỡ anh ấy lên phòng nghỉ ngơi."
Dì Hàn gật đầu: "Vậy thì nhanh về phòng đi, kẻo bị cảm lạnh."
Thành Dịch dìu Tiêu Kỷ lên lầu. Du Phi Phàm thấy dì Hàn vẫn đang dọn dẹp ở quầy lễ tân, cô đến ngồi bên chiếc bàn gỗ ở góc phòng, bắt chuyện với dì Hàn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play