Du Phi Phàm vừa ăn, vừa lén lút quan sát Tiêu Kỷ, cố gắng tìm ra nguồn gốc của màn sương đen.
Màn sương đen dường như cũng nhận thấy ánh mắt của Du Phi Phàm. Nó bất an cuộn lại, như đang cảnh cáo cô đừng xen vào chuyện của nó.
Ánh mắt Du Phi Phàm trầm xuống. Nếu không phải vì lo làm hỏng bữa tiệc gia đình của nhà họ Tiêu, cô thật sự muốn lập tức đứng dậy, ném bùa chú vào màn sương đen đó.
Nhưng trong tình hình này, cô chỉ có thể nhẫn nhịn, chờ đợi thời cơ thích hợp để hành động.
Ăn được nửa bữa, miệng của La Thu Phương lại không chịu ngồi yên: "Tiêu Kỷ, trong công ty con có công việc nào thích hợp cho em gái không? Cứ sắp xếp đại cho nó một cái."
"Mẹ, Tiêu Tiêu thích làm gì cứ để nó tự quyết định. Mẹ đừng bận tâm hộ nó nữa." Tiêu Kỷ đáp.
La Thu Phương mỉa mai nói: "Mẹ cũng không muốn quản nó. Nhưng con gái thì vẫn cần một công việc đàng hoàng chứ? Không thể cứ ở cái nơi tồi tàn đó mãi được."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT