Giang Thước và dì Trương cứ thế chờ đợi trong im lặng cùng ngượng ngùng suốt mấy tiếng đồng hồ, cuối cùng cửa phòng phẫu thuật cũng mở ra.
Y tá bước ra, gọi lớn về phía khu vực chờ: "Người nhà của Giang Hướng Minh!"
Giang Thước đứng dậy bước tới, dì Trương cũng đi theo ngay sau.
"Ca phẫu thuật của bệnh nhân kịp thời, hiện đã qua cơn nguy kịch, nhưng vẫn chưa tỉnh. Sẽ được chuyển đến phòng ICU theo dõi vài ngày, nếu không có vấn đề gì thì có thể chuyển sang phòng bệnh thường."
Dì Trương thở phào nhẹ nhõm, miệng lẩm bẩm: "Không sao là tốt rồi, không sao là tốt rồi."
Y tá đẩy Giang Hướng Minh ra khỏi phòng phẫu thuật. Ông nhắm chặt mắt, tóc cạo trọc, quấn một lớp băng dày.
Đôi mắt và hàng lông mày của Giang Thước rất giống Giang Hướng Minh. Nhưng không biết từ bao giờ, người bố không còn là hình ảnh trong ký ức của anh nữa. Thời gian đã khắc lên trán và khóe mắt ông những nếp nhăn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT