Giang Thước cầm đèn pin tìm kiếm xung quanh, nhưng không thấy bóng dáng Thành Dịch đâu. Cơn mưa lại càng lúc càng lớn, không có dấu hiệu ngừng lại.
Anh kéo Du Phi Phàm về phía xe: "Giờ trời tối, lại còn mưa lớn, ở đây cũng không có sóng điện thoại. Chúng ta về xe trước đã, trời sáng rồi lại ra tìm."
Du Phi Phàm còn muốn nói gì đó, nhưng Giang Thước không cho phép cô từ chối: "Nghe tôi."
Trở lại xe, anh lấy một tấm chăn từ cốp sau ném cho Du Phi Phàm, rồi bật sưởi: "Cô ngủ một lát đi. Vài tiếng nữa trời sẽ sáng, lúc đó chúng ta lại ra ngoài tìm."
Du Phi Phàm cởi chiếc áo khoác ướt mưa, đắp chăn, không nói một lời cuộn mình trên ghế sau.
Cả ngày hôm nay, cơ thể và tinh thần cô đã mệt mỏi đến cực độ, không lâu sau liền ngủ thiếp đi.
Giang Thước thấy cô ngủ, cũng thả lỏng. Anh mở cửa sổ xe châm một điếu thuốc, điều chỉnh ghế ra sau một chút, nhắm mắt lại định chợp mắt một lát.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT