Khói đen tan đi, Thư Nghệ ngã ngồi trên mặt đất, bật khóc nức nở: "Xin lỗi, tại sao tôi lại trở thành như vậy? Tôi đã hại rất nhiều người, nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ làm tổn thương họ!!"
"Cô chưa từng nghĩ sẽ hại người?" Nghe cô ấy nói vậy, Du Phi Phàm cảm thấy rất lạ. Nếu không có ý định hại người, sao lại có thể sinh ra oán khí sâu đậm đến thế?
Thư Nghệ vừa khóc vừa nói: "Tự sát là con đường tôi tự chọn, tôi không hề hận họ. Nhưng khi tôi thoát ra khỏi thân xác, có một giọng nói luôn vang lên bên tai tôi, bảo tôi phải trả thù. Không biết từ lúc nào, tôi không thể kiểm soát bản thân, trong đầu chỉ có một suy nghĩ duy nhất – g.i.ế.c hết tất cả những người đó."
Du Phi Phàm cảm thấy nghi ngờ, rất muốn hỏi cho ra lẽ, nhưng thời hạn tồn tại của Thư Nghệ trên dương gian sắp hết, linh hồn của cô ấy đang dần tan biến. Nếu không đưa đi ngay, cô ấy sẽ tan thành mây khói.
"Chị ơi, em sợ quá. Lúc sống không có ai quan tâm em, chắc khi c.h.ế.t rồi cũng sẽ không có ai nhớ đến em đâu..."
Nhìn cơ thể mình dần trở nên trong suốt, nước mắt Thư Nghệ không ngừng rơi.
Du Phi Phàm lấy một cuốn sổ tay từ trong n.g.ự.c ra: "Thư Nghệ, em nhìn này."
"Đây là..."
"Đây là cuốn sổ tìm thấy trong nhà em. Trong đó toàn là những bài viết của em. Chị sẽ giúp em gửi cho biên tập viên, đăng lên tạp chí. Mọi người sẽ nhớ đến sự ấm áp và sức mạnh mà những con chữ của em mang lại."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT