Du Phi Phàm ôm một bó hoa đến bệnh viện, tìm đến phòng bệnh của bà Chu.
Nhìn qua tấm kính trên cửa, cô thấy đó là một căn phòng đơn được trang trí rất ấm cúng. Giấy dán tường màu be, rèm cửa màu mơ nhạt, thậm chí còn có cả ghế sofa và bàn trà. Nếu không phải vì bình truyền dịch treo ở đầu giường và mùi thuốc khử trùng trong không khí, cô sẽ không nhận ra đây là một phòng bệnh.
Cô gõ cửa. Người mở cửa là một phụ nữ trung niên khoảng bốn, năm mươi tuổi, được Chu Kiến Hoành thuê để chăm sóc bà Chu. Người phụ nữ nhận lấy bó hoa từ tay cô, đặt lên đầu giường.
Chu Kiến Hoành đang ngồi trên ghế sofa làm việc với máy tính. Thấy Du Phi Phàm bước vào, ông ta chỉ ngẩng đầu cười một cái.
Du Phi Phàm có thể nhận ra, nụ cười đó rõ ràng rất khách sáo và xa cách, dường như ông ta không mấy hoan nghênh sự xuất hiện của cô.
Dù vậy, cô vẫn lịch sự hỏi trước: "Bà Chu đã đỡ hơn chưa?"
"Kiểm tra rồi, không có gì nghiêm trọng. Nghỉ ngơi một thời gian là có thể xuất viện."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT