Trên đường trở về văn phòng, chiếc xe vẫn tiếp tục xóc nảy. Du Phi Phàm thất thần nhìn ra ngoài cửa sổ, cho đến khi Thành Dịch vỗ vai cô mới lấy lại được tinh thần.
"Chị, gần đây chị bị làm sao vậy? Từ sau khi chị ngất đi tỉnh lại thì cứ không ổn lắm. Đêm đó có chuyện gì xảy ra phải không?"
Thành Dịch lớn lên cùng cô từ nhỏ, rất hiểu cô, vì vậy nhanh chóng nhận ra sự thay đổi trong cảm xúc của cô.
Du Phi Phàm thở dài, nói ra vấn đề đã làm phiền mình bấy lâu nay: "Chị cảm thấy đôi mắt của mình hình như đã trở nên khác biệt."
Lúc nãy ở nhà bà ngoại Khổng Tước, Thành Dịch mải mê quét dọn sân nên không nghe thấy cuộc trò chuyện của hai người. Nghe cô nói vậy, cậu không khỏi giật mình, ghé sát vào nhìn kỹ đôi mắt của cô.
Tuy nhiên, từ vẻ bề ngoài, đôi mắt của Du Phi Phàm không khác gì người bình thường. Chỉ những người cũng là linh thuật sư mới có thể nhìn ra sự khác biệt của nó.
Thành Dịch hỏi: "Chị thấy nó khác ở chỗ nào?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play