Vì không còn người thân nào trên đời, sau khi khám nghiệm tử thi, thi thể của Vưu Tuấn đã được chuyển đến nhà tang lễ và tiến hành hỏa táng.
Mặc dù thời gian quen biết không dài, nhưng ông chủ quán ăn sáng rất quý mến chàng trai trẻ chăm chỉ này, nên đã tự bỏ tiền túi ra tổ chức một đám tang nhỏ cho cậu.
Lúc sinh thời cậu không có nhiều bạn bè, vì vậy người đến cũng không đông, chỉ có Giang Thước, Du Phi Phàm, Thành Dịch, Tiêu Tiêu, và cả bà lão sống ở phòng 301 cùng cô cháu gái Tiểu Điệp.
Nghi thức tang lễ rất đơn giản, không có nhạc buồn, không có điếu văn, ngay cả di ảnh cũng là ảnh màu. Trong ảnh, Vưu Tuấn cười rất tươi, như thể chỉ là đang tụ tập cùng mọi người, cùng nhau trải qua một ngày bình thường và tốt đẹp.
Những ngày này, Du Phi Phàm cũng đã đến nhà Vưu Tuấn vài lần. Cô vẫn còn rất nhiều câu hỏi muốn hỏi cậu, chẳng hạn như Trạch Tu làm thế nào mà biết được sự tồn tại của người con trai ruột này, hay thứ mà Dương Tán đi tìm rốt cuộc là gì.
Nhưng cô chưa bao giờ gặp lại linh hồn của Vưu Tuấn.
Có lẽ, việc chỉ đường cho cô trong đêm mưa đó chính là tâm nguyện cuối cùng của cậu. Nhìn ở một góc độ khác, cậu có thể ra đi mà không còn hối tiếc, đó đã là một kết thúc tốt đẹp nhất rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT