Ánh nắng mặt trời lốm đốm xuyên qua khe hở của tấm rèm đang hé, chiếu lên mặt Du Phi Phàm. Cô từ từ mở mắt, nhất thời chưa thể thích nghi với ánh sáng bất chợt này.
Một lúc sau, tầm nhìn của cô mới dần tập trung vào môi trường xung quanh. Đập vào mắt là trần nhà được chia thành nhiều ô vuông, rèm cửa sổ màu xanh da trời và những bức tường trắng tinh. Chai truyền dịch trên giá sắt đang nhỏ từng giọt thuốc trong suốt vào ống truyền.
Du Phi Phàm cố gắng nhớ lại những gì đã xảy ra trước đó, nhưng trong đầu chỉ là một mớ hỗn độn.
Cô khẽ quay mặt, nhìn thấy Giang Thước đang gối đầu lên tay ngủ say bên giường. Trên mặt và cổ anh đều có dán băng keo, trên tay còn quấn một lớp băng gạc dày. Cô đưa tay chọc chọc vào mặt anh, khẽ gọi tên anh: "Giang Thước..."
"Tôi đây." Giang Thước giật mình tỉnh dậy, gần như theo bản năng trả lời. Giọng nói khàn đặc mang theo chút kích động cố nén: "Em tỉnh rồi à?"
Du Phi Phàm cảm thấy đầu óc choáng váng, cổ họng khô khốc, khó khăn nuốt nước bọt, hỏi: "Tôi đã ngủ lâu lắm rồi à?"
"Ba ngày ba đêm." Giang Thước đứng dậy nhấn chuông gọi ở đầu giường, điều chỉnh góc giường, đỡ cô ngồi dậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT