Giang Thước cẩn thận kiểm tra bức tường đó, nhưng không tìm thấy bất kỳ cánh cửa hay lối đi ẩn nào. Sau khi xác nhận không có nhân viên an ninh ở tầng dưới, anh lại mở cửa sổ phòng ra, thò người ra ngoài nhìn, tường ngoài cũng không có bất kỳ chỗ nào để đặt chân.
Xem ra, lối vào của không gian bí ẩn đó có lẽ ẩn trong văn phòng của Trạch Tu. Chẳng trách hắn ta luôn tỏ ra rất lo lắng khi có người vào văn phòng.
Anh thấy trên bậu cửa sổ có một vết hằn, trông giống như do dây thừng gây ra, khá giống với vết hằn mà anh đã tìm thấy trên bậu cửa sổ nhà bếp của văn phòng thám tử trước đây. Vừa lấy điện thoại ra chụp ảnh, anh nghe thấy Du Phi Phàm đột nhiên hỏi: "Giang Thước, trước đây anh nói Mã Tư Viện bị bóp cổ đến chết khi đang quan hệ tình dục, khi chết cô ấy đang ở tư thế nằm sấp."
"Đúng vậy, sao thế?" Giang Thước đóng cửa sổ, kéo rèm lại, quay người thấy Du Phi Phàm đang quỳ trên giường, chiếc đèn pin trong tay cô chiếu vào bức tường đầu giường.
"Vừa nãy Mã Tư Viện nói, hình ảnh cuối cùng mà cô ấy thấy trước khi chết là một vùng biển."
"Một vùng biển?" Anh không hiểu, cho đến khi nhìn theo ánh đèn pin, thấy một bức tranh được treo ở đầu giường.
Trong tranh là một vùng biển xanh, trên mặt biển có vài chiếc thuyền nhỏ đang trôi từ xa đến gần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play