Du Phi Phàm đặt ngón tay lên thái dương, trầm ngâm: “Khi tôi đến hầm rượu tìm Trạch Tu, hắn ta đã nghe một cuộc điện thoại, sau đó liền đuổi tôi đi.”
Thành Dịch biến sắc: “Chị, chị đã một mình đến tìm hắn ta?”
Cô đột nhiên nhớ ra chuyện cô đến hầm rượu Thành Dịch còn chưa biết, vội vàng giải thích: “Nếu chị không đi một mình, hắn ta chắc chắn sẽ nghi ngờ.”
“Chị làm thế quá liều lĩnh.” Thành Dịch khoanh tay, vẻ mặt nghiêm trọng, giọng nói đầy trách cứ: “Nếu chị có chuyện gì, em biết ăn nói sao với bà ngoại đây!”
Du Phi Phàm “chậc” một tiếng, vừa giải thích vừa ngụy biện: “Ban đầu chị tưởng gọi Nhan Mộng đến thì có thể câu giờ được một chút, không ngờ cô ta lại bị Trạch Tu đuổi đi nhanh như vậy.”
Giang Thước rút ra trọng điểm từ lời nói của cô, hỏi: “Em lấy thông tin liên lạc của Nhan Mộng ở đâu ra?”
Tiêu Tiêu nghe vậy, chột dạ sờ sờ mũi, lặng lẽ quay mặt đi chỗ khác. Hành động “lạy ông tôi ở bụi này” của cô ấy bị Thành Dịch nhìn thấy, cậu ta vừa định mở miệng nói gì đó, Du Phi Phàm liền vội vàng ngắt lời, biện hộ cho Tiếu Tiêu: “Không trách Tiếu Tiêu được, là tôi ép cô ấy giúp tôi tra đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play