Du Phi Phàm run lên, đột nhiên mở choàng mắt ra. Gương mặt lo lắng của Giang Thước hiện lên trong mắt cô.
“Phi Phàm, em gặp ác mộng à?” Giang Thước thấy cô thở hổn hển, dùng tay vuốt đi những giọt mồ hôi li ti trên thái dương cô.
Ánh mắt Du Phi Phàm trống rỗng. Mãi một lúc sau cô mới dần dần lấy lại tinh thần từ giấc mơ còn sót lại.
“Tôi nghe thấy em nói mơ, nên vào xem thì thấy em đang giãy giụa, nên mới lay em dậy.” Giang Thước đỡ cô ngồi dậy, quan tâm hỏi: “Đỡ hơn chưa? Tôi đi lấy cho em cốc nước.”
“Đừng đi.” Du Phi Phàm nắm lấy tay anh, trong giọng nói run rẩy mà chính cô cũng không nhận ra.
“Được, tôi không đi.” Giang Thước dừng lại một chút, nhìn đồng hồ, an ủi: “Ngủ thêm một lát đi, còn sớm.”
Du Phi Phàm lại nằm xuống, mơ màng nhắm mắt lại. Tay cô vẫn không buông, miệng lẩm bẩm: “Anh đừng đi…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT