Sáng sớm, trước khi Giang Thước trở lại đồn cảnh sát để báo cáo, anh đã ghé qua văn phòng.
Gõ cửa, người ra mở lại là Tiêu Kỷ. Một góc áo sơ mi của anh ấy sơ vin vào quần âu, tóc rối bù, trông như vừa mới ngủ dậy.
"Tổng giám đốc Tiêu..." Sắc mặt Giang Thước có chút cứng lại, cụp mắt nhìn anh ấy. Lời nói đến miệng lại nuốt vào.
"Tối qua tôi ngủ ở đây." Tiêu Kỷ đọc được câu hỏi trong ánh mắt của anh, chỉ mím môi cười, không có ý định giải thích thêm.
Giang Thước cười lạnh một tiếng, tự nhiên đi vào nhà. Anh liếc nhìn chiếc chăn trên ghế sofa, thờ ơ hỏi: "Ngủ trên ghế sofa không thoải mái nhỉ?"
Ghế sofa của văn phòng mặc dù dài hơn ghế ở nhà anh, nhưng với chiều cao của Tiêu Kỷ, chắc là đã phải cuộn người ngủ cả đêm.
"Tôi không sao, cảm ơn đã quan tâm. Mà anh cảnh sát Giang đến có chuyện gì không?" Tiêu Kỷ cũng không yếu thế. Ý trong lời nói như muốn hỏi: Anh đến làm gì?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play