Ánh mắt dì hai Hạ hoảng sợ. Bộ đồ ngủ trên người bà ta dính đầy bụi bẩn, tóc tai rối bời, chân chỉ đi một chiếc dép lê. Có thể thấy bà ta đã bò lết từ nhà mình đến nhà bà ngoại.
Giang Thước vô thức ngước nhìn bà ngoại. Bà ngoại lại tỏ vẻ bình thản, chậm rãi nói: "Xin lỗi, khả năng của tôi có hạn, không thể giúp cô được."
"Bà Vu, tôi biết bà nhất định có thể! Cầu xin bà, hãy giúp tôi!" Dì hai Hạ cố gắng kìm nén giọng nói run rẩy vì sợ hãi, hai tay nắm chặt góc áo của bà ngoại.
"Người ngay không sợ bóng tà." Giọng nói của bà ngoại không hề lên xuống cảm xúc chút nào, nhưng ánh mắt đột nhiên trở nên sắc bén.
Dì hai Hạ khựng lại nửa giây, lùi lại vài bước, rồi nặng nề dập đầu xuống đất: "Bà Vu, cầu xin bà. Hôm nay nếu bà không giúp tôi, tôi sẽ không đi đâu cả!"
Bà ngoại bất đắc dĩ thở dài, đỡ dì hai Hạ dậy, quay sang Giang Thước: "Tiểu Giang, con về phòng đi. Bà đi với cô ấy xem sao."
Giang Thước kéo khóa áo khoác: "Bà ơi, cháu đi cùng bà."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play