Kể từ lúc Nam Môn Minh rời Phủ Tiêu Dao Vương đã được mười ngày, Minh U Các liền chìm trong tĩnh lặng.
Ảnh Tam ngồi thẫn thờ trên ghế đá sau vườn Lạc Thủy Cư, đôi mắt vô hồn. Ảnh Lục thấy vậy không khỏi đau lòng, bèn tiến đến trước mặt y, vẫy tay mấy cái rồi ngồi xuống đối diện.
"Tam ca, huynh nhớ các chủ sao?" Ảnh Lục cất tiếng, giọng có chút trẻ con. Dù sao cậu cũng mới mười bốn tuổi, lại thân thiết với Ảnh Tam nhất.
Khi còn huấn luyện, Ảnh Tam vẫn luôn chăm sóc Ảnh Lục, người nhỏ hơn mình tới tám tuổi. Cũng chỉ có trước mặt Ảnh Tam, cậu mới dám bộc lộ tính cách thật của mình, còn trước người khác vẫn lạnh lùng như cũ.
Khuôn mặt của Ảnh Tam ửng đỏ, giọng nói mang theo sự nghiêm túc: “Ảnh Lục, không được nói bậy dưới trướng các chủ. Ta chỉ là một ảnh vệ nhỏ nhoi, làm sao dám nhớ các chủ? Là... là tiểu chủ nhân trong bụng ta nhớ các chủ.”
"Phụt!" Ảnh Lục bật cười. Bộ dạng cứng miệng của Tam ca thật đáng yêu, thảo nào lại lọt vào mắt của các chủ, một người khó tính như vậy.
Cậu nhìn Ảnh Tam đầy ẩn ý: “Được được, là tiểu chủ nhân trong bụng nhớ các chủ. Nhưng nghĩ đến nam tử cũng có thể mang thai, đệ vẫn thấy vô cùng kinh ngạc.”
Mặt Ảnh Tam tái nhợt vài phần: "Ảnh Lục, đệ có nghĩ ta là một quái vật không? Đúng vậy, thân là nam nhi mà có thể mang thai, quả thực là một quái vật." Ảnh Tam tự giễu vài tiếng.
Mặc dù vô cùng mong chờ đứa bé này ra đời, nhưng y cũng vô cùng rối bời khi nghĩ đến chuyện thân nam tử lại có thể mang thai.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT