“Vô Ngục, A Ly thế nào rồi?” Nam Môn Minh ngữ khí có chút lo lắng, dù sao Ảnh Tam đã mấy ngày không bắt mạch, không biết tình trạng thai nhi trong bụng ra sao, chuyện này không thể sơ suất được, dù sao cũng là song sinh, tự nhiên càng được coi trọng hơn.
Vô Ngục vội vàng đến đây, liếc cho Nam Môn Minh một cái, giọng nói có chút bất mãn: “Nếu lo lắng cho Ảnh Tam đến thế, sao không để Cố Trần đến, lại bắt ta chạy khắp nơi?”
“Ta chỉ tin ngươi.” Nam Môn Minh nói, sau đó lại cười: “Cả phủ Tiêu Dao Vương đầy dược liệu quý giá này, ngươi không muốn nữa sao? Nếu không muốn, ta sẽ vứt hết.”
Gân xanh trên trán Vô Ngục giật giật, thầm mắng người này vô sỉ: “Nam Môn Minh, dược liệu ở phủ Tiêu Dao Vương là của ta, dám động vào dược liệu của ta, ta sẽ không tha cho ngươi!”
Ảnh Tam yên lặng nhìn hai người trò chuyện, cũng đã quen với cách họ đối xử với nhau, nhưng hiện tại điều y quan tâm nhất vẫn là đứa bé trong bụng, giọng nói có chút lo lắng hỏi: “Đứa trẻ trong bụng vẫn ổn chứ?”
“Ừmm, tốt lắm, chúng rất hiếu động, xem ra Minh đã chăm sóc ngươi không tệ. Vẫn kiên trì dùng dược ngọc chứ? Đó là chìa khóa để ngươi có thể thuận lợi sinh ra song thai sau này đấy.” Vô Ngục liếc nhìn hai người, khuôn mặt tối sầm của Ảnh Tam thoáng chốc ửng hồng.
Kể từ khi dùng dược ngọc, đều là Nam Môn Minh giúp y sử dụng, giờ chuyện riêng tư như vậy lại bị đem ra nói công khai, y đương nhiên có chút ngượng ngùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT