Nam Môn Minh nheo mắt, khóe môi khẽ cong, cười nhẹ một tiếng: "Chỉ muốn dùng trận pháp này để nhốt ta lại ư? Thật nực cười." 
Hắn đưa mắt nhìn quanh rồi vung một chưởng, phiến đá lớn bên cạnh lập tức vỡ tan thành từng mảnh.
Cả đoàn người bước ra khỏi khu rừng nhỏ như mê cung. Cố Trần ngồi dựa nửa người, gác chéo chân, huýt sáo trêu chọc Nam Môn Minh: “Tiểu Tam Nhi (*)chọn người không tồi đấy chứ? Nhưng tiếc là tiểu Tam Nhi là vị hôn phu của ta rồi, ngươi đừng có mà mơ mộng.”
Nam Môn Minh hơi nhíu mày: "Ồ? Tiểu Tam Nhi? Ta không biết người của ta từ khi nào lại trở thành vị hôn phu của ngươi. Nói mớ à?" 
Giọng điệu của Nam Môn Minh toát lên vẻ ghen tuông khi nghe Cố Trần gọi Ảnh Tam một cách thân mật như vậy. Dù sao thì đó cũng là người của hắn rồi, vị hôn phu ư? Đúng là nằm mơ. 
Xem ra đại các chủ Nam Môn Minh đã ghen thật rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play