Cùng lúc vô số băng tiễn bay tới, Chử Thanh Ngọc liền triệu hồi ngựa lam, ý bảo nó tản ra ánh sáng rực rỡ nhất có thể, bay lên không trung, còn mình thì nhảy xuống cây, rơi vào giữa những tán cây rậm rạp bên dưới.
Chử Thanh Ngọc rút con dao găm, rạch một đường trên cánh tay. Máu tươi nhanh chóng chảy ra từ vết thương, theo cánh tay trượt xuống đầu ngón tay, rồi khi chạm vào các linh phù, đã nhuộm đỏ chúng.
Thấy lão đạo bị con ngựa lam bay lên không trung hấp dẫn sự chú ý, Chử Thanh Ngọc chuyển dao sang tay kia. Hắn đang định rạch một nhát nữa vào cánh tay phải, thì nghe thấy một tiếng kêu đau đớn!
Một bóng đen bay vụt qua trước mặt, húc gãy hết cây này đến cây khác, cho đến khi đâm mạnh vào một cây đại thụ cách đó vài trượng. Thân cây to lớn xuất hiện một hố hình người, Du Lạc bị lún vào trong, bị chấn động đến mức hộc máu tươi.
Ánh mắt lão đạo không khỏi bị thu hút, kinh ngạc trước cảnh tượng này. Câu nói của hắn về sự chênh lệch chiến lực giữa quỷ và tu sĩ dường như vẫn còn văng vẳng bên tai, vậy mà chưa đầy một đêm, đệ tử của hắn đã bị một con hôi quỷ đá bay dễ dàng. Điều này quả thật là vả vào mặt hắn!
Cảm giác nhục nhã tột cùng!
“Đồ vô dụng! Ngay cả một con quỷ cũng không đánh lại! Những gì ta dạy ngươi đều đổ sông đổ bể rồi sao?” Lão già giận dữ nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play