Mối quan hệ giữa triệu hoán sư và triệu hoán thú thật sự rất bền chặt, trừ khi một bên quá quắt, áp bức bên còn lại, chạm đến giới hạn của đối phương thì mối quan hệ này mới tan vỡ. Lời của Cơ Ngột Tranh rất đúng thực tế, nhưng Tần Thừa Tễ bên linh hạch trùng lại hiểu lầm: "Các ngươi... đã tìm được bạn đời rồi sao?"
Cơ Ngột Tranh nghĩ đến những hành động của một người và một hồn ma kia, trong đầu lặp lại câu hỏi của Tần Thừa Tễ, chỉ cảm thấy sống lưng lạnh toát, rùng mình một cái. Hắn thu hồi càn khôn chi lực, ánh sáng vàng trên linh hạch trùng lập tức mờ đi.
Chử Thanh Ngọc sau khi đùa Cơ Ngột Ninh một vòng, vừa lúc quay lại. Cơ Ngột Ninh không thể chạm được một góc áo của Chử Thanh Ngọc, vừa bực vừa hoài niệm bộ dạng thú hóa của mình. Tốc độ chạy của hắn khi thú hóa, ngay cả thú nhân có hơn hai mươi văn cũng không thể đuổi kịp. Nhưng hiện tại, hắn không thể thú hóa hoàn toàn nếu không dán triệu linh bản vẽ, chỉ có thể thèm thuồng nhìn tay áo Chử Thanh Ngọc. Đó là nơi Chử Thanh Ngọc thường để triệu linh bản vẽ. Hắn còn muốn dùng cách khích tướng để Chử Thanh Ngọc dán nó lên cho hắn, nhưng đáng tiếc Chử Thanh Ngọc không mắc bẫy. Cuối cùng, Cơ Ngột Ninh đành phải thỏa hiệp - hắn đồng ý cho Chử Thanh Ngọc và Phương Lăng Nhận sờ tai và đuôi để đổi lấy một lần thú hóa, tạo dáng cho oai. Cơ Ngột Tranh: "..." Hắn phải tự bấm huyệt nhân trung để trấn tĩnh.
Chử Thanh Ngọc thoáng thấy Cơ Ngột Tranh đã cất linh hạch trùng, mới bước đến: "Bạn của các ngươi à?"
Cơ Ngột Tranh cười khổ lắc đầu: "Từng là, nhưng bây giờ..."
Cơ Ngột Ninh nghe vậy, hừ mạnh một tiếng, rõ ràng là đang nhớ lại chuyện gì đó.
Chử Thanh Ngọc: "À, cãi nhau."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT