Túc Hạc không mấy hứng thú với chuyện này, chỉ đi ngang qua nghe được đám thú nhân kia trò chuyện nên cũng chẳng bận tâm thú cái kia đến đây để tìm ai.
Hoa Dần Tấn nghe nói chỉ là tìm người cũng không quá để ý, "Ngươi đang muốn tới chỗ điện hạ ư? Vậy ta đi cùng ngươi."
Túc Hạc đáp, "Ừm, vừa có người tới nói với ta rằng Bách Ngao đang giục ta qua nhanh, nói là có kịch hay để xem. Mà ta hiểu tính tình hắn, cái thứ mà hắn gọi là kịch hay ấy có khi nhàm chán lắm. Nhưng mà rảnh rỗi cũng là rảnh rỗi, đi xem một chút cũng tốt."
Hoa Dần Tấn cũng biết tính tình Bách Ngao, đoán chừng đúng là có chuyện náo nhiệt để xem, còn hay hay dở dở thì phải nói sau.
Hai người đang định rời đi thì bỗng nghe có tiếng gọi, "Hoa Dần Tấn! Có người tìm ngươi, mau tới đây đi!"
Hoa Dần Tấn khựng lại, có chút nghi hoặc nhìn lại. Vừa đúng lúc nhìn thấy một người mặc áo choàng đen, hai tay kéo mũ trùm đầu xuống, nhìn về phía bên này. Nhìn thấy gương mặt quen thuộc trong ký ức, Hoa Dần Tấn trong lòng vui mừng, "A Nhược! Sao muội lại tới đây?"
Độ Nhược cũng thấy Hoa Dần Tấn, nhưng trên mặt không hề có vẻ vui mừng, mà là bước nhanh chạy tới. Nàng định mở miệng nói chuyện, nhưng lại thấy Túc Hạc đứng bên cạnh Hoa Dần Tấn, cùng với ánh mắt tò mò dò xét của các thú nhân đang đứng hoặc nằm gần đó. Lời sắp thốt ra liền đổi thành một câu, "Ngươi đi theo ta."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT