Mạc Tầm không tài nào ngờ tới, đám người này thế mà còn để mắt đến nơi đã từng chôn Viên Thanh Vận! Rõ ràng sau khi Xà Quy đào Viên Thanh Vận lên, bọn họ không hề đoái hoài đến cái hố ấy nữa. Mạc Tầm tự cho rằng mình đã che giấu rất kỹ, luôn đặt ánh mắt lên người Viên Thanh Vận và thú hồn dị thú. Theo lẽ thường, hẳn sẽ không có ai chú ý đến cái hố đó. Nào ngờ con quỷ kia lại trực tiếp ném thú hồn dị thú qua đó.
Một con thú hồn thân hình khổng lồ giẫm đạp, lại bị vài tu sĩ chém vỡ, mặt đất làm sao chịu nổi?
Nhìn thấy mặt đất sụp đổ, Mạc Tầm cảm thấy sụp đổ không phải là mặt đất, mà là cõi lòng hắn. Đương nhiên hắn không tùy tiện chôn Viên Thanh Vận ở chỗ này, bởi vì dưới lòng đất này, có nơi cần dùng đến Viên Thanh Vận.
Lời mắng của Mạc Tầm xen lẫn trong tiếng đất đá sụp đổ, gần như không ai nghe thấy.
Cái hố nhỏ biến thành một hố khổng lồ, hơn nửa Vạn Thú Uyên đều sụp xuống, bụi đất bay mù mịt, đá vụn cuộn trào, hoàn toàn không còn bộ dáng ban đầu. Dưới Vạn Thú Uyên rõ ràng có một thế giới khác, bằng không đã không thể sụp đổ một cái hố rộng lớn như vậy.
Theo bụi đất tan đi, dưới đáy hố bị đá vụn và bùn đất lấp, hiện ra những dụng cụ lớn nhỏ, còn có vài quầy hàng bằng đá hoặc gỗ điêu khắc.
Theo một ít đất đá trượt xuống, một chiếc quan tài đỏ thẫm liền hiện ra. So với những thứ khác, chiếc quan tài đỏ thẫm kia nổi bật hơn cả, trên đó có vài sợi xích đen trói chặt, và vài chiếc khóa lớn siết chặt lấy nắp quan tài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play