Chử Thanh Ngọc từ từ thu tay về, phủi tay áo. Linh khí tụ trong lòng bàn tay dần tan biến. Sau khi tu vi tăng lên, vũ khí mà hắn huyễn hóa bằng pháp thuật có thể tồn tại lâu hơn. Ví dụ như vừa rồi, cây gậy đó đã đâm thẳng vào lưng đối phương.
Tên tu sĩ bị đâm bay ra ngoài, giờ đã rơi xuống đất, tạo thành một cái hố to hình người. Tiết Dật và Bào Huy thì đứng ở hai bên, dùng linh khí giữ cửa, không cho những tu sĩ khác đóng lại.
Cũng chỉ trong mấy khoảnh khắc ấy, vài đệ tử Vân Hoàn Tông đã lao ra khỏi cánh cổng đầy khói đỏ. Tất cả đều mặt mày xám xịt, mình đầy thương tích. Nhìn kỹ thì hầu hết đều là nữ đệ tử, ngay cả hai tu sĩ Vân Hoàn Tông đầu tiên lao ra cũng là nữ tu, chỉ là họ đang ăn mặc giả nam. Đệ tử phục của Vân Hoàn Tông cũng phân ra nam, nữ, trang phục của họ hiện tại rõ ràng không bình thường, chắc hẳn có nguyên do.
Những tu sĩ định đóng cửa thấy vậy, đều trừng mắt giận dữ: "Các ngươi bị điên rồi sao? Không đóng cửa, con yêu thú thất giai sẽ xông ra đó!"
"Khó khăn lắm mới tìm được lối ra, nếu để con yêu thú đó thoát ra thì công sức của chúng ta có ý nghĩa gì nữa!"
"Nếu con yêu thú đó xông ra thế giới bên ngoài, gây họa cho các thôn trấn gần đó, các ngươi, Vân Hoàn Tông, có gánh nổi hậu quả không?"
Có người định mạnh tay đóng cửa, nhưng những đệ tử Vân Hoàn Tông vừa thoát ra đều xông tới ngăn cản. "Không thể đóng cửa! Sư... sư huynh còn ở trong đó!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT