Chử Thanh Ngọc nhìn từng mâm linh thạch bày la liệt trên bàn, cùng với những chiếc hộp gỗ chưa mở, khóe miệng tươi cười hơi khép lại.
Nhìn những linh thạch này, y biết chúng đều là trung phẩm, số lượng đủ để một tu sĩ bình thường như y tu luyện đến Trúc Cơ kỳ. Tất nhiên, đó là nếu đường tu hành của y thuận lợi, không gặp phải bất kỳ tai nạn hay trở ngại nào. Nếu lỡ chẳng may bị trọng thương, hoặc linh căn lại bị tổn hại thêm lần nữa, chừng ấy linh thạch cũng chẳng thấm vào đâu.
Còn những chiếc hộp kia, hẳn là phần thưởng đã được thông báo từ trước khi tông môn tỉ thí bắt đầu. Trong đó, thứ thu hút sự chú ý của các tu sĩ Luyện Khí kỳ nhất chính là Trúc Cơ đan. Các linh thảo, linh hoa khác có thể không dùng đến ngay, cần tìm cơ hội bán đi để đổi lấy linh thạch. Chỉ có Trúc Cơ đan là thứ mà bất kỳ tu sĩ nào muốn đột phá Trúc Cơ đều cần đến.
Việc đạt được thứ hạng trong tỉ thí và nhận phần thưởng tương ứng là chuyện hiển nhiên. Nhưng vị trưởng lão chấp sự kia lại triệu tập cả ba người họ đến đây, bày hết phần thưởng ra bàn và bảo họ tự lấy.
Thế này là có ý gì? Tự thân quyết định, người mạnh thì hưởng nhiều hơn chăng? Đây là ý của tông chủ, hay là vị trưởng lão này nhất thời nổi lòng tham?
Vị trưởng lão chấp sự không nói thêm lời nào, sau khi sai người mang phần thưởng lên thì xoay người rời đi, đóng sập cửa lại.
"Gì vậy chứ?" La Cửu tiến lên, "Sao không dùng túi Càn Khôn mà đựng vào cho tiện? Tông môn giờ đã keo kiệt đến mức này rồi à? Thêm một cái túi Càn Khôn cũng không cho nổi sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT