“Những chuyện cháu nói thì cũng dễ giải quyết thôi. Đại đội thôn có một gian phòng bỏ không, cũng khá rộng, đủ để khám bệnh. Tôi sẽ mang cho cháu một cái bàn, đặt thêm một cái giường. Cháu cứ yên tâm, mấy việc này tôi lo được. Còn chuyện mua thuốc, cháu muốn mua thì cứ đi, chỉ cần còn trong trấn thì không cần giấy giới thiệu, cứ thế mà ra ngoài.”
Thịnh Ý lắc đầu:
“Bác Lưu, đã làm thì phải làm cho đàng hoàng. Cháu muốn lên bệnh viện huyện đăng ký lấy chứng chỉ, sau này thiết bị y tế hay thuốc men đều có thể lấy trực tiếp ở đó.”
Thôn trưởng Lưu hơi khó xử, giọng cũng có chút ngập ngừng:
“Tiểu Ý à, chắc cháu không biết, làng mình hẻo lánh đến mức chim bay qua còn không buồn thả phân, bệnh viện huyện e là ngay cả trấn Cát An cũng chưa từng nghe đến, làm sao mà chịu đồng ý cho ta đăng ký gì chứ. Cháu nghĩ đơn giản quá.”
Ông tưởng Thịnh Ý bảo ông đi xin chứng chỉ ở bệnh viện huyện nên trong lòng càng thấy khó. Ông làm gì có bản lĩnh đó.
Thịnh Ý biết trưởng thôn hiểu lầm, liền vội vàng giải thích:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT