Mỗi năm vào đầu xuân, Kinh Giao đều có rất nhiều thư sinh kéo nhau lên chùa Bảo Ninh dâng hương, phần nhiều là để cầu may mắn trên con đường khoa cử.
Một số tiểu thương cũng nhân cơ hội ấy bày bán dọc ven đường đủ loại món chơi nhỏ, thế nên con quan đạo từ kinh thành đến chùa Bảo Ninh đặc biệt náo nhiệt.
Trên quan đạo, một cỗ xe ngựa đơn giản lắc lư chậm rãi đi phía trước. Một bàn tay trắng ngần khẽ vén tấm rèm vải nơi cửa sổ, lộ ra nửa gương mặt tinh xảo như ngọc, đôi môi đỏ mọng hơi mím, khóe môi vương ý cười nhàn nhạt.
Ngoài quan đạo cảnh sắc mê người, khắp nơi xanh mướt một màu.
Xuân đến vạn vật sinh sôi, tất nhiên cảnh đẹp như tranh.
“Niệm ca nhi, cẩn thận đừng để gió lùa.”
Lâm Niệm nghe vậy buông rèm xuống, ngoan ngoãn ngồi ngay ngắn.
Từ khi có tiểu ca nhi nhà mình, Diệp Khinh Ngữ lúc nào cũng lo trước lo sau. Lần này lên chùa Bảo Ninh dâng hương, ông sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn nên còn gọi thêm mấy người biết võ đi theo hộ vệ.
Chỉ là không ai chú ý tới, trong đám hộ vệ có một kẻ cố ý đánh rơi chiếc khăn tay.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT