Dùng xong điểm tâm, Tiêu Tử Mặc dẫn Phương Di ra bờ sông – nơi Triệu Tam Nương mất mạng năm xưa. Sương mỏng giăng trên mặt nước, gió sớm lùa qua, mang theo hơi lạnh buốt xương. Hai người đứng lặng hồi lâu, dòng nước đục ngầu vẫn trôi chậm rãi, chẳng thấy gì khác lạ.
Tiêu Tử Mặc khẽ nhíu mày, định xuống đáy sông dò xét, nhưng vừa cất bước, ánh mắt hắn lại lướt qua tiểu cô nương vẫn luôn theo sát phía sau. Phương Di cũng đang nghiêng đầu quan sát từng gợn sóng, vẻ chăm chú hiếm thấy.
Bất chợt nàng quay lại, bắt gặp ánh nhìn của hắn, liền nhoẻn cười bước tới, cố rướn người hít sâu một hơi:
" Sư phụ, hình như quanh đây không có gì… nhưng con lại ngửi được một mùi rất thối."
Tiêu Tử Mặc hơi ngẩn, nàng tiến đến, khoảng cách này quá gần, khóe mắt hắn nghi hoặc. Hắn phóng ánh mắt ra xung quanh rồi dừng lại  mặt sông. Nơi ấy phảng phất một tia quỷ khí, mỏng như tơ, nếu không để tâm thì chẳng khác gì gió thoảng, rồi quay lại nhìn nàng:
'Mùi thối?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play