Căn dặn Phương Di xong, Tiêu Tử Mặc không chút chần chừ, lập tức rời Linh Vân Phủ, bước thẳng đến Thanh Trúc Phong.
Trong tịnh thất, Tiêu Tử Huyền đang tĩnh tọa vận công, bỗng linh giác khẽ động, cảm nhận có người phá trận nhập sơn. Chưa kịp phản ứng, cửa gỗ đã bị đẩy mở.
Người bước vào chính là Tiêu Tử Mặc.
Tiêu Tử Huyền vội đứng lên đón tiếp. Từ thuở Tiêu Tử Mặc nhập môn, y đã hơn hai trăm tuổi. Cùng họ, cùng chữ lót, lại thêm dung mạo khí chất đều có chút tương đồng, khiến chúng đệ tử trong tông thường đem ra trêu chọc, nói hai người vốn là huynh đệ thất lạc.
Tiêu Tử Huyền không để tâm lời bông đùa ấy, nhưng quả thật, đối với vị tiểu sư đệ này, y vẫn luôn có thiện cảm. Chỉ là từ ngày Tiêu Tử Mặc bước vào môn, đã thấy tính tình hắn khác lạ — lời nói bình thản, ý cười chưa từng chạm đến đáy mắt. Vậy mà, y lại phát hiện bên trong hắn vốn là người cực kỳ đáng yêu, thường theo sau mình lải nhải không dứt. Bởi thế, Tiêu Tử Huyền vẫn xem hắn như tiểu đệ ruột thịt mà yêu thương.
Nhiều năm bế quan, khi xuất quan, vị tiểu sư đệ kia đã trưởng thành, chưa đầy trăm tuổi đã bước vào Nguyên Anh hậu kỳ, tài năng khiến cả tông kinh hãi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play