Cuối cùng, Chung Đường vẫn dùng linh lực để rửa sạch vết thương cho Lý Tị Chi, rồi lại dùng vải trắng quấn quanh người y, cẩn thận từng vòng một.
Chờ đến khi vết thương hoàn toàn được băng bó cẩn thận, Chung Đường dường như mới thở phào nhẹ nhõm, nhẹ nhàng vòng tay ôm lấy Lý Tị Chi từ phía sau, áp mặt mình lên lưng y.
Lý Tị Chi cũng thuận thế cầm lấy bàn tay đang đặt bên hông mình của Chung Đường, đưa lên môi khẽ hôn, rồi nói: "Chuyện ở Lâm An đã xong rồi, còn cậu thì sao? Suốt quãng đường này Tưởng Ngọc Phong có làm hại cậu không?"
Chung Đường ngừng lại một chút. Nhắc đến vị bằng hữu ngày xưa này, trong lòng cậu vẫn có chút khó chịu.
"Không có," cậu nhớ lại cảnh tượng ngày đó, nói: "Khi ta tỉnh lại, hắn đã đưa ta vào đại mạc, có vẻ là muốn đi về hướng bản mộc của ta."
"... Ta hỏi hắn tại sao lại làm vậy, hắn nói là vì," Chung Đường ngừng lại một chút, rồi tự giễu cười một tiếng: "Là để Họa Vẫn không còn làm hại thế gian nữa."
"Hắn hẳn là cũng đã từng bị Họa Vẫn làm hại, sau này tới gần Lâm An, mới gặp được chuyện của Tưởng viên ngoại, rồi dưới sự giúp đỡ của Thái Uyên, tu thành yêu hình."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play