“Cái gì là khí người sống?” Hô Duyên Giác nghe xong, vội vàng hỏi.
“Chính là hơi thở trên người người sống,” Lý Tị Chi nhìn Chung Đường vẫn dựa vào cánh tay mình, rồi nói: “Nơi này càng tụ tập nhiều người, khí người sống càng nhiều. Hồn phách của A Ký dù sao cũng là sinh hồn, sẽ theo bản năng bị khí người sống thu hút.”
“Như vậy, liền có thể mạnh mẽ triệu hồi hắn.”
“Nhưng thế nào mới gọi là đủ nhiều?” Hô Duyên Giác nhíu mày nhìn ra ngoài cửa sổ, lúc này Khai Sáng Vệ và người Tây Lệ trong ngoài Kính Hoa Lâu cũng đã gần hai trăm người, như vậy vẫn là chưa đủ sao?
Chung Đường cũng hơi ngẩng đầu, dò hỏi nhìn Lý Tị Chi. Lý Tị Chi nắm tay cậu, sau một lúc suy tư nói với Hô Duyên Giác: “Cần phải giống như ngày ngươi vào thành vậy.”
Đó đâu chỉ là cần nhiều người, mà quả thực là muốn cả thành cùng tụ lại.
Nhưng không ngờ Hô Duyên Giác lại không hề do dự, chỉ gật đầu nói: “Được… Chuyện này không khó.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play