Một việc như thế, đương nhiên là không thể chậm trễ.
Sau khi nhận được sự đồng ý của đứa trẻ, Lý Tị Chi liền lấy một chút máu còn sót lại từ lớp băng gạc trên cổ tay nó.
Ánh sáng xanh lam bao bọc lấy giọt máu, giấu đi ba phần lạnh lẽo, rồi khuếch tán ra như gợn nước nhàn nhạt. Nhìn thì như đã hòa vào môi trường xung quanh, nhưng thực tế lại đang vô hình hướng về một phương xa.
Sau đó là chờ đợi. Vấn Uy đứng lặng lẽ bên cửa sổ, đứa trẻ cúi đầu ôm chặt mèo con trong lòng, còn Chung Đường thì luôn chăm chú nhìn vào mặt Lý Tị Chi, muốn từ biểu cảm của y mà đoán được tiến triển.
Chưa đầy một chén trà nhỏ, chỉ thấy ánh mắt Lý Tị Chi ngưng lại. Ngay sau đó, ngón tay y trước giọt máu chợt động, Chung Đường lập tức quay mắt nhìn theo. Cậu thấy một luồng thanh quang cực nhạt, từ hướng tây bắc xuyên qua cửa sổ mà vào, tựa như một ngôi sao băng, hoàn toàn đi vào đầu ngón tay Lý Tị Chi.
"Thế nào?" Chung Đường chớp chớp mắt, kéo vạt áo Lý Tị Chi hỏi.
Lông mày Lý Tị Chi hơi nhíu, ngay sau đó nắm lấy tay Chung Đường: “Đi, đến phủ Đoan Vương.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play