Đứa trẻ ấy trông chỉ mười mấy tuổi, mặc bộ đồ thái giám không vừa người, nửa cũ nửa mới, không biết lấy từ đâu ra.
Phù chú của Kim Ô Quan vừa biến mất, Hoàng Li Nhi lập tức nhảy lên người đứa trẻ, thử thăm dò đưa móng vuốt nhỏ dính đầy tro bụi, gẩy gẩy khuôn mặt đứa trẻ, để lại từng vết hoa mai xám xịt.
"Đừng chạm nữa, nó không tỉnh đâu." Chung Đường một tay xách Hoàng Li Nhi lên, cúi người cẩn thận quan sát. Cậu cảm thấy tướng mạo đứa bé này cũng không tệ, tuy ngũ quan còn chưa phát triển hết, nhưng cũng có thể nhìn ra vài phần dáng vẻ anh tuấn. Chỉ là quá gầy yếu, nếu không phải lồng ngực còn phập phồng, Chung Đường gần như đã nghĩ đứa bé đã chết.
Nhưng điều khiến cậu nghi ngờ hơn cả là... Vẻ mặt của đứa bé này dường như có chút giống với một vài người trong hoàng thất.
"Đây là ai?" Nhân lúc Lâu công công còn chưa tới, Chung Đường theo bản năng hạ giọng, ngẩng đầu nhìn về phía Lý Tị Chi.
Lý Tị Chi lắc đầu với Chung Đường, dù không nói gì, nhưng rõ ràng y cũng đã có phỏng đoán về thân phận của đứa trẻ này. Y cũng cúi người xuống, định bắt mạch cho đứa bé.
Nhưng ngay khoảnh khắc y cầm lấy cổ tay đứa bé, Chung Đường lại phát hiện trên cổ tay đó có một vết đao rất sâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play