Tiếng kinh hô của Chung Đường gần như nghẹn lại trong cổ họng, may mắn Lý Tị Chi nắm chặt tay cậu, cậu mới không ném thẳng chuỗi ngọc châu trong tay ra.
Lão đạo nhân kia cười xong, cơ thể lại không cử động, chỉ mở cái miệng đầy răng vàng ra: “Này, mấy vị vào chơi, có cần gì không?”
Chung Đường còn chưa hoàn hồn, Lý Tị Chi lại không thích nói nhiều, chỉ có Tưởng Ngọc Phong bình tĩnh, dùng quạt che mặt nói: “Là chúng tôi lỗ mãng.”
“Chỉ là vì thấy đèn trong phòng đạo trưởng tắt, sợ xảy ra ngoài ý muốn, cho nên mới tới xem xét…”
Lão đạo nhân nghe vậy lại cười, hắn vặn vẹo cơ thể, cái đầu đột nhiên xoay một cái, lại đặt ngay ngắn trên cổ.
Chung Đường bị hắn dọa tới mức lùi thẳng ra sau Lý Tị Chi. Lý Tị Chi lại không hề né tránh, nhìn lão đạo nhân: “Vì sao làm vỡ đèn ngọc?”
Lão đạo nhân như không nghe thấy lời y nói, tùy ý kéo tấm màn giường có hình bướm, từ trên giường lăn xuống, liền muốn đi ra ngoài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play