Trăng sáng sao thưa, tuy không mưa nhưng đêm nay lại mát mẻ lạ thường.
Trong phủ Ninh Vương, gia phó và thị vệ tuần tra qua lại bên ngoài Nhã Huy đường của chủ viện, những chiếc đèn lồng cao vút chiếu sáng gần nửa bầu trời.
Trái ngược với sự canh gác nghiêm ngặt bên ngoài, bên trong Nhã Huy đường lại vô cùng tĩnh lặng. Mấy nha đầu cúi đầu đứng dưới hành lang, không dám hó hé một tiếng.
Mãi đến khi thấy bà cô chấp sự từ phòng ngủ bước ra, họ mới rón rén vây lại, khẽ hỏi: “Điện hạ đã nghỉ ngơi chưa ạ?”
“Nghỉ rồi, nghỉ rồi.” Bà cô chấp sự thở dài, dùng khăn lau mồ hôi trên thái dương, bản thân cũng nhẹ nhõm. Bà quay sang dặn dò đám nha đầu: “Khi trực đêm phải linh hoạt một chút. Nếu có động tĩnh gì…”
“Cô cô,” một nha đầu nhỏ tuổi hơn, nghe bà nói vậy, không khỏi mặt mày buồn rười rượi, giọng run run: “Con, con sợ…”
“Có gì mà sợ,” bà cô chấp sự nhìn đám nha đầu ai nấy đều mang vẻ sợ hãi, cố gắng giữ bình tĩnh nói: “Các ngươi nghĩ xem, trong viện ngoài viện có bao nhiêu người, e là còn nhiều hơn cả thị vệ trong hoàng cung. Có gì đáng sợ chứ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play