Một lúc sau, người của thành vệ quân và Thái Uyên quan cũng bước lên pháp đàn.
Ban đầu Chung Đường thầm nghĩ, gương mặt lạnh lùng của Vấn Uy trông thật khó ưa. Nhưng hôm nay cậu lại cảm thấy, để vị chân nhân mặt lạnh này đối phó với hai bên nhân mã kia lại là một điều cực kỳ tốt.
Vấn Uy vắt cây phất trần lên tay, trực tiếp gác sang một bên vị tướng quân họ Tang đang hung hăng đến nhưng lại nở nụ cười xu nịnh, thậm chí không thèm nhìn lấy một cái.
Ngược lại, y hướng về phía Tư Thiên Cẩn, người đang dẫn theo các đệ tử Thái Uyên, nói: "Trưởng đồ Thái Uyên nhà ngươi thật là nhàn rỗi, chỗ nào cũng thấy ngươi xuất hiện."
Tư Thiên Cẩn nghe xong, không hề để tâm đến sự gay gắt trong lời nói của Vấn Uy. Y cung kính hành lễ, nhã nhặn nói: "Vãn bối đạo pháp không tinh, chỉ có thể lo liệu việc vặt của sư môn, thật sự hổ thẹn."
"Trước khi đi, sư phụ còn dặn ta phải cáo lỗi với chân nhân, nói rằng ông ấy vừa mới xuất quan, thật sự không thể ra khỏi Thái Uyên, mong chân nhân thứ lỗi."
"Nào dám nào dám," Vấn Uy chân nhân sắc mặt không đổi, nhưng lời nói lại chói tai: "Dù sao chúng ta chỉ là quan nhỏ đầy rẫy việc vặt, nào dám làm phiền quan chủ Thái Uyên đích thân đến. Trưởng đồ Thái Uyên cũng xin mời quay về đi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play