Phía đông Cung Thành, mặt trời mới mọc ở Trọng Đức, một tòa lầu gác uy nghiêm sừng sững tựa rồng bay, chính là Kim Ô lộng lẫy.
Kim Ô Quan được thành lập cùng với sự ra đời của triều Đại Sùng, cho đến nay đã hơn 200 năm. Đến thời Thái Tông, nó được sắc phong là Quốc Quan, sau đó trải qua nhiều lần trùng tu, xây dựng thêm, trong đó đại điện và đài quán vô cùng nguy nga đồ sộ. Mặc dù tọa lạc giữa chốn phồn hoa đô hội, nhưng vẫn mang vẻ thoát tục của chốn tiên cảnh.
Lý Tị Chi bước vào từ cổng chính phố Trọng Đức, đi qua Bảo Điện rồi rẽ về hướng Nam, đến trước Nguyên Dực Đại Điện trong nội cung.
Dọc đường, các đệ tử gặp y đều cúi người hành lễ. Lý Tị Chi chỉ khẽ gật đầu, vẻ mặt lạnh lùng không chút biểu cảm. Chẳng mấy chốc, y bước qua ngưỡng cửa cao của đại điện, một mình chầm chậm bước vào. Mỗi bước đi đều khiến xiềng xích trên cổ tay y va chạm, tạo nên tiếng vang vọng khắp đại điện rộng lớn.
Tượng các vị thần tiên đứng dọc hai bên tường, chính giữa là một khoảng trống, một vệt ánh sáng từ trên cao chiếu thẳng xuống tấm bia đá tàn khuyết bên dưới, lúc ẩn lúc hiện chiếu sáng hai chữ "Trung Đạo" khắc sâu bằng kiếm, còn vương lại vết máu.
Ngay khoảnh khắc đó, một cây phất trần màu trắng bất ngờ từ chỗ tối phóng tới, thẳng hướng Lý Tị Chi.
Lý Tị Chi nheo mắt, nhíu mày, nhưng chân không hề nhúc nhích. Y bình tĩnh nghiêng người né tránh. Làn gió từ phất trần lướt qua, nhẹ nhàng lướt trên áo đạo bào màu xanh của y. Lý Tị Chi rút mộc kiếm ra đón đỡ, kiếm quang lóe lên, bức lui cây phất trần ba phần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT