Một bàn tay đặt lên vai Chung Đường. Chung Đường chầm chậm ngẩng đầu, nhìn Lý Tị Chi bên cạnh.
Ngọc Châu Kim Linh trong tay, không biết từ lúc nào đã dính máu của Tưởng Ngọc Phong, theo động tác của Chung Đường, lại nhỏ giọt xuống mặt đất.
"Đáng tiếc, thật là đáng tiếc." Diệu Tôn cũng chậm lại động tác, như thể thật lòng cảm thán cái chết của Tưởng Ngọc Phong, rồi lại nhìn về phía Chung Đường nói: "Có thể thấy được ngươi thân là Họa Vẫn di yêu, đầy mình lệ sát cuối cùng chỉ biết hại người khác."
Chung Đường từ từ quay đầu lại, giọng nói khàn khàn và thấp đi, hoàn toàn mất đi vẻ tươi cười thong dong thường ngày. Cậu chống tay vào cánh tay Lý Tị Chi, đứng dậy khỏi mặt đất lạnh lẽo, ánh mắt ngước lên lại lạnh lẽo không khác gì Lý Tị Chi: "Ta là Họa Vẫn di yêu, vậy ngươi là cái gì?"
Ngọc Châu Kim Linh quấn quanh ngón tay cậu, chợt tung ra về phía những tử khí không ngừng tụ lại bên cạnh họ. Từng tiếng chuông mang theo ánh sáng đỏ son, đã nhuốm màu đậm của lệ sát.
Mộc kiếm của Lý Tị Chi cũng đã trở lại trong tay y, hàn quang của kiếm lại lần nữa hóa ra hư ảnh, tụ lại bên cạnh Chung Đường, thế nhưng cùng với lệ sát chi khí đã từng được y phong ấn trong linh mạch, âm thầm dung hợp vào nhau.
"Ta là gì ư—" Diệu Tôn nở nụ cười, nắm lấy tử khí trong tay. Thi hài của Thái Uyên dưới đất liền ứng tiếng mà đứng dậy, toàn thân tràn ngập tử khí ô trọc, xông về phía hai người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play