4
Mẹ Mục nhìn chằm chằm những bức ảnh trên điện thoại, tay khẽ run khi cầm lấy.
Bà ta mở từng tấm ra xem, rồi ngẩng lên, gương mặt tiều tụy dù đã cố trang điểm kỹ càng vẫn chẳng giấu được sự mệt mỏi. Bà ta cười khổ: ''Trước đây con toàn gọi ta là dì Mục, bây giờ lại gọi là mẹ Mục.''
Tôi cũng cười khổ: ''Trước đây là gọi theo mẹ con, nên gọi là dì. Sau này con học cùng lớp với Mục Thanh Tiêu, thì gọi là mẹ Mục mới đúng.''
Bàn tay bà ta khẽ run, nắm chặt chiếc điện thoại, rồi cẩn thận đẩy về phía tôi: ''Là ta có lỗi với mẹ con.''
Có lẽ vì áy náy, bà ta không còn đủ mặt mũi để tiếp tục khuyên nhủ tôi nữa, bèn quay lưng bỏ đi.
Đi được hai bước, bà ta chợt dừng lại, quay đầu nhìn tôi: ''Nếu Chu Nghi Nguyệt thôi không quấn lấy Tiểu Tiêu, hai đứa có thể làm hòa không? Có thể lại sống đối diện như xưa không?''
''Vậy dì hy vọng con và Mục Thanh Tiêu sống đối diện, hay hy vọng cả nhà con sống đối diện với dì?'' Tôi cố ý nhấn mạnh từ ''cả nhà''.
Đôi mắt bà ta chớp chớp liên tục, như bị ánh sáng bên ngoài chói vào. Bà ta cười chua chát: ''Ta đúng là ngốc thật rồi. Cả ba con và mẹ con đều là người thông minh. Con là đứa ta nhìn lớn lên từ bé, thông minh chẳng kém ai… chuyện này sao giấu được các con chứ.''
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT