Cung Hạo Thần chưa từng nghĩ có một ngày mình sẽ trở thành ảnh đế, càng không nghĩ tới bản thân lại biến thành một nhân ngư. Trời ạ, mấy kẻ gọi là sinh sản giả kia đi chết hết đi. Đây chính là ý nghĩ độc ác đầu tiên của cậu khi xuyên tới thời đại Tinh Tế, một thế giới không hề tồn tại phụ nữ.
Tất nhiên, sau khi chấp nhận hiện thực, cậu bắt đầu sống dưới thân phận người trùng tên trùng họ này. Nhờ có ký ức của nguyên chủ, cậu dễ dàng tránh khỏi sự nghi ngờ của mọi người xung quanh. Trong mắt người ngoài, Cung Hạo Thần là một sinh sản giả có diện mạo tuấn mỹ, một ảnh đế nhân ngư tỏa sáng trên màn ảnh.
Nhưng Cung Hạo Thần biết rõ, tất cả chỉ là bề ngoài hào nhoáng. Đáng thương thay, nguyên chủ mới bị bạn trai đá mấy ngày trước, chỉ vì gã quý tộc kia muốn cưới một nhân ngư khác. Trong lúc quẫn bách, nguyên chủ đã tự sát. Cung Hạo Thần cười lạnh, nguyên chủ hoàn toàn có thể nói cho gã kia biết mình là nhân ngư, nhưng lại không làm. Điều này khiến cậu phần nào được an ủi: ít nhất thân thể này vẫn còn trong sạch, chưa từng bị ai chiếm đoạt.
Ngày mới bắt đầu, Cung Hạo Thần đến công ty. Mấy ngày trước vì bị thương nên cậu nghỉ ở nhà, tiện thể sắp xếp lại ký ức hỗn loạn. Giờ đã ổn, cậu mới quay lại làm việc. Trong thời gian này, người đại diện của cậu cũng không ít lần khuyên nhủ, bảo cậu nên buông bỏ.
“Ôi tổ tông của tôi ơi”.Một nam tử thanh tú vừa thấy Cung Hạo Thần xuất hiện trên hành lang liền vội vàng tiến tới, “Cậu còn tới đây được sao?”
“Ừ.” Cung Hạo Thần gật đầu. Người trước mặt chính là Trang Phi, người đại diện của nguyên chủ, một sinh sản giả hơi mập. Trong giới giải trí, tuy cũng có một số minh tinh là người cá, nhưng họ đều rất khó tiếp cận. Hơn nữa, phim điện ảnh thường có nhiều cảnh nguy hiểm, vì thế phần lớn vai nhân ngư hiện nay đều do sinh sản giả đảm nhận. Những người kia chủ yếu ca hát hoặc chụp ảnh tạp chí.
Không đúng lắm… rõ ràng là bị kích thích quá lớn. Trang Phi ho nhẹ, vỗ vai Cung Hạo Thần:
“Anh em à, sinh sản giả ngoài kia nhiều lắm. Mất người này thì còn người khác. Người thèm muốn cậu ở ngoài kia cũng không ít đâu.”
Nếu không nhờ gương mặt tuyệt sắc, thanh lệ này, Cung Hạo Thần đã chẳng thể đứng vững trong giới giải trí. Dù nguyên chủ ở ngoài luôn tỏ ra mạnh mẽ, bản chất lại cực kỳ yếu ớt. Chỉ cần một chút sóng gió là đã sợ hãi, không dám nhiều lời, sợ bị phát hiện. Vì thế nguyên chủ mới thường xuyên dính tin đồn với các minh tinh khác, điều này mang lại cho cậu ta cảm giác an toàn, nhưng lại chẳng được bạn trai chấp nhận.
Cung Hạo Thần dừng bước, nhìn chằm chằm vào Trang Phi như muốn nhìn ra một đóa hoa trên gương mặt anh ta:
“Người thì phải hướng lên cao.”
Lúc này, trong công ty mọi người đều bận rộn làm việc, các nghệ sĩ cũng đang chạy lịch, nên hành lang chỉ còn lại hai người bọn họ.
Nghe vậy, mắt Trang Phi sáng lên đầy hứng thú:
“Hay là… tổng giám đốc của chúng ta cũng không tệ đâu.”
“…” Cung Hạo Thần thầm nghĩ, chẳng lẽ Trang Phi đang định bảo hắn đi ôm đùi người ta?
“Không có hứng.”
Kiếp trước, cậu sống ở thế kỷ 21 đến năm 25 tuổi mà chưa từng yêu ai. Theo lời bạn thân khi ấy, cậu chính là một người đàn ông tính hướng không rõ ràng. Nhưng giờ thì khác, ở thế giới này, cậu chẳng cần lựa chọn nữa, bởi nơi đây, về bản chất, tất cả mọi người đều là nam nhân.
“Không giống cậu chút nào.”
Thất tình thật sự có thể khiến một người thay đổi đến vậy sao? Trang Phi không khỏi nghĩ thầm: giá như Cung Hạo Thần sớm thất tình thì tốt biết mấy. Trước đây cậu lúc nào cũng ngoan ngoãn, vâng vâng dạ dạ, bộ dạng chẳng ra sao. Diễn nhân ngư thì thôi, đằng này còn diễn đến mức giống hệt một con cá yếu ớt thật sự. Nhưng thân là sinh sản giả, đâu nên nhu nhược như vậy.
“Bất quá, cũng phải chúc mừng cậu có thêm dị năng hệ băng.”
Đúng là vận cứt chó! Trang Phi khó mà tưởng tượng nổi: một người vừa tự sát mà còn có thể tự sát ra thêm một loại dị năng. Anh cũng từng muốn thử, nhưng lại sợ chưa kịp thức tỉnh dị năng thì đã chết trước rồi.
“Ừ.” Đây quả thật là chuyện đáng ăn mừng. Nguyên chủ vốn chỉ có dị năng hệ nước, vậy mà khi tự sát lại bộc phát thêm dị năng hệ băng. Cung Hạo Thần thầm tiếc cho nguyên chủ, rõ ràng cấp bậc dị năng không hề thấp, hoàn toàn có thể nhập ngũ hoặc làm các nghề nghiệp khác, vậy mà lại chọn bước vào giới giải trí.
“Định thay đổi hình tượng sao? Không đi theo con đường dịu dàng như nước nữa? Sửa thành phong cách lạnh lùng ít lời à?”
Trang Phi vẫn chưa rõ, một người sao có thể thay đổi nhiều như vậy. Anh nào biết được, linh hồn trong cơ thể này đã hoàn toàn đổi khác.
“Tùy thôi.” Chỉ cần không chết đói là được. Ban đầu, Cung Hạo Thần định làm một kẻ ngồi mát ăn bát vàng, nhưng tiếc là thân phận nhân ngư của nguyên chủ ngoài người cha nuôi ra thì chẳng ai biết. Cha nuôi còn ngàn lần dặn dò, vạn lần căn dặn, tuyệt đối không được để lộ thân phận nhân ngư.