“Đại tẩu, tẩu đã về rồi sao?” Tiêu Diệu Diệu nghe bà tử bên ngoài bẩm báo, đích thân đi ra ngoài đón. Trên mặt mang theo nụ cười, vừa nhìn chính là tư thái của tiểu cô nương đang yêu say đắm.
Nhìn thấy nàng ta như vậy, trong lòng Phùng Trinh biết rằng nàng ta đã sa vào trong đó, nhất thời cảm thấy bắt đầu khó xử.
“Mấy ngày nay muội đã đi nơi nào, ta và ca ca của muội đã nhờ người tìm muội khắp nơi, vẫn luôn không có tin tức của muội.” Vào phòng, Phùng Trinh cũng không vội nói đến chuyện của Trương Thừa Tông, ngược lại nói về chuyện này.
Tiêu Diệu Diệu nghe vậy thì áy náy nói: “Lúc ấy muội sợ tới mức không biết nên làm gì, lại lo lắng gây phiền phức cho tẩu, cho nên muội nghĩ muốn đến quân doanh tìm đại ca. Ở trên đường đụng phải quân doanh bên kia đi đưa lương thực, cho nên liền đi theo.”
Phùng Trinh giật mình nói: “Cho nên mấy ngày này muội đều ở trong quân doanh? Muội, muội làm sao lại ở trong đó?”
Trong quân doanh toàn là nam nhân a, Diệu Diệu là một tiểu cô nương, ngay cả người quen bên cạnh cũng không có, sao có thể sống sót ở đó.
Tiêu Diệu Diệu cúi đầu ngượng ngùng nói: “Lúc đầu muội giả thành bộ dáng thiếu niên, ở phía sau bếp làm chuyện lặt vặt. May mà, may mà thiếu tướng quân thương hại cho muội, thu muội làm gã sai vặt cho ngài ấy. Lúc này mới sống sót được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play