Địa hình ở Hà Sáo rất màu mỡ, có thể coi như là kho lương thực, ngoại trừ khí hậu rét lạnh, đồng thời còn là ở biên cảnh dễ bị ngoại tộc công kích bất ngờ.
Phùng Trinh tổ chức thương đội bắt đầu dẫn dắt những người nhà quân nhân và người nhà của thợ thủ công, cùng nhau khai khẩn đất đai, khai thác một vườn nho rộng lớn.
Những cây con này là Phùng Trinh bảo Y Mã vận chuyển đến, Tất cả đều được đào từ trên núi xuống. Đã phát triển được vài tấc.
Sau khi vườn nho được trồng, Phùng Trinh đã sắp xếp một người chuyên môn quản lý. Những người này khi nông nhàn ngoại trừ tới hỗ trợ làm cỏ, sửa sang lại cây giống, hoặc là hỗ trợ hái nho, là có được một khoản tiền công. Các nữ nhân nhận được công việc như vậy, cũng có thể giúp đỡ chia sẻ kế sinh nhai với trong nhà.
“Sơn tử, thê tử ngươi thật sự không có gì để chê. Chuẩn bị được một phương pháp tài giỏi như vậy, qua một hai năm nữa, chỗ của chúng ta thật sẽ có nhiều thay đổi.” Trương Thiết Ngưu vỗ bả vai Tiêu Sơn nói. “Cuộc sống ở đây khá hơn, ta cũng muốn đón thê tử mình tới. Trong nhà có mấy đứa nhỏ, một mình nàng ấy ở nhà cũng vất vả.”
Tiêu Sơn cười nói: “Chờ chuyện lần này xử lý xong, ngươi có thể đưa đám người tẩu tử tới.”
“Nhìn ngươi khoe khoang như thế.” Trương Thiết Ngưu đấm hắn một cái: “Ngươi vừa thấy được thê tử mình ở đây, mới nói câu nói mát này. Đường xá bên ta xa xôi, còn không biết khi nào mới có cơ hội đón bọn họ đến đây.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play