Tiêu Sơn bây giờ tin chắc rằng mình hẳn là đang nằm mơ.
Nếu không, tại sao Trinh nhi lại đứng trước mắt hắn. Hắn xoa xoa đôi mắt, người vẫn còn ở đó, không phải hoa mắt. Cho nên hẳn là đang nằm mơ.
Dù là mơ thì cũng là giấc mơ ngọt ngào.
Tiêu Sơn vội vàng chạy tới: “Trinh nhi.”
Phùng Trinh cười như không cười liếc nhìn hắn, sau đó bưng đèn xoay người trở vào nhà, cũng không để ý tới hắn. Hôm nay Tiêu Sơn vừa trở về, liền có người tới nói cho nàng biết. Nàng không ra ngoài, chỉ luôn đợi trong nhà. Vốn dĩ cho rằng sau khi hắn làm xong mọi chuyện, cũng sẽ quay trở về.
Nhưng người này thì tốt rồi, chạy tới sân lăn lộn luyện binh.
Lăn lộn xong còn chưa đủ, còn phải ở bên ngoài ăn uống no đủ, đến bây giờ mới trở về. Hơn nữa, khi trở về còn đứng ở cửa không muốn vào nhà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play