Với ý tốt của Trương phu nhân, Phùng Trinh yên tâm rời khỏi Túc Châu, đi về hướng Hà Sáo.
Trên thực tế, nếu không phải hiện tại có liên quan đến Trương phu nhân, nàng đã theo Tiêu Sơn đến Hà Sáo từ lâu rồi. Hà Sáo rất gần nơi đóng quân của Tiêu Sơn. Nghe Tiêu Sơn nói, ở bên ngoài doanh trướng của bọn họ đều có thể nhìn thấy được thành Hà Sáo. Gần như vậy, nếu nàng đi, có lẽ mỗi ngày Tiêu Sơn đều có thể về nhà ăn cơm.
Bất quá nghe Tiêu Sơn nói, hiện tại Trương giáo úy không cho binh lính vào thành Hà Sáo.
Đối với cách làm này của Trương giáo úy, Phùng Trinh rất tán thưởng. Thử nghĩ xem, một đám hán tử bị phái đi làm bia đỡ đạn, thình lình đi tới gần một thành trì to lớn phồn hoa như vậy, đi vào một vòng, đâm đầu vào những ôn nhu hương kia không thể ra được. Đây không phải thật sự sẽ trở thành bia đỡ đạn sao? Trương giáo úy với tư cách là thế hệ thứ hai trong quân, có thể làm gương, tình nguyện cùng chịu khổ không vào thành Hà Sáo để sống một cuộc sống sung túc. Có thể thấy được tâm chí của người này rất kiên định.
Có vẻ như lão công nhà mình chọn được người lãnh đạo này vẫn là rất có tiền đồ.
Dọc theo đường đi, Phùng Trinh phải vượt qua bằng cách đem tất cả suy nghĩ kz diệu ra. Đương nhiên, biện pháp này chỉ đảm bảo được tâm trạng vui vẻ của nàng, nhưng thân thể không thể tránh khỏi bị tra tấn một chút.
Mặc dù được thương đội của La gia và đội hộ vệ hộ tống, cuộc hành trình bình an vô sự. Nhưng dọc đường đi xóc nảy thật khiến thân thể người ta rã thành từng mảnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT