“Loại thuốc nổ này thật sự có năng lực như vậy sao?” Lưu Mẫn Quân đỡ bụng hỏi, mấy ngày nay bụng to có chút vất vả, nàng ta cũng có chút lo lắng đề phòng. Nghe Phùng Trinh nói có một loại vũ khí như vậy, trong lòng cũng có chút tò mò.
Phùng Trinh cũng ôm bụng đi tới đi lui trong phòng, cũng để rèn luyện thân thể: “Dân phụ cũng không biết, bất quá dân phụ nghĩ pháo trúc nhỏ thế, khi châm lửa lại có thể nổ vang dội như vậy, nếu như đem pháo trúc phóng đại lên, cải biến thành phần bên trong một chút, uy lực có thể sẽ cường đại hơn hay không. Hoặc là có thể nổ đến đả thương người, có thể âm thanh giống như sấm sét. Mặc dù không thể làm nổ tung người, cũng có thể dọa cho ngựa sợ, dọa luôn cả người. Loại vũ khí này cũng nên lo trước đẻ khỏi sợ họa. Dù sao hiện tại phường quân giới bên này cũng nhàn rỗi, không bằng cứ làm thử.”
Lưu Mẫn Quân nói: “Nếu có thể làm được thì không còn gì tốt hơn. Cũng không biết mấy người của tướng quân thế nào rồi. Tình hình Túc Châu đang hỗn loạn, cứ nghĩ tới cũng không thể nào yên tâm được.”
Phùng Trinh nói: “Phu nhân đừng lo lắng. Mặc dù bây giờ không rõ tình hình, nhưng tướng quân dù sao cũng là cốt nhục của đại tướng quân, hơn nữa đang đối đầu với kẻ địch rất mạnh, sẽ không có chuyện gì. Lần này cuộc chiến đã có được chuẩn bị, nhất định có thể đánh thắng.” Trên thực tế, bản thân Phùng Trinh cũng có chút lo lắng. Nhưng đối với Lưu Mẫn Quân, tự nhiên vẫn muốn trấn an là chính.
Hai người đang nói chuyện, Tô Tinh từ bên ngoài cười tươi đi vào: “Phu nhân, phường quân giới bên kia tựa hồ có chút manh mối.”
“Nhanh như vậy.” Phùng Trinh nghe vậy mừng rỡ, đỡ bụng nói với Lưu Mẫn Quân: “Phu nhân, vậy dân phụ đi trước nhìn xem.”
Lưu Mẫn Quân có chút lo lắng: “Có nguy hiểm không, nếu không thì đừng đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play