Mặc dù Trương Tế Thế đối với đứa nhi tử Trương Thừa Tông này có chút phức tạp, nhưng trong lòng ông ta vẫn vô cùng yêu thương hắn ta.
Hiện tại bố trí nhiệm vụ, cũng là bố trí một số vị trí tương đối an toàn, lại còn dễ dàng lập công. Tỷ như quân tiên phong tấn công phía trước, sau khi tiên phong tấn công, quân địch tương đối mệt mỏi, liền có lợi cho việc chém giết kẻ thù. Lúc này cơ hội lập công rất lớn.
Trương Thừa Tông được an bài phía sau Trương Định Nam.
“Phụ thân, con cũng có thể tiên phong.” Trương Thừa Tông có chút không phục nói. Mấy năm nay hắn ta biết phụ thân đại nhân vẫn luôn che chở cho hắn ta, đây cũng chính là đánh giá thấp tài năng của hắn ta. Tựa như giống như lần này, bản thân hắn ta thế nhưng lại bị an bài phía sau Trương Định Nam. Nếu như những tướng lĩnh khác biết thì có cảm tưởng gì.
Tuy rằng hắn ta không cơ trí anh minh như phụ thân mình, nhưng cũng không ngu ngốc. Hiện tại các tướng lĩnh kia còn dễ bảo, cung kính gọi hắn ta một tiếng thiếu tướng quân, chỉ bất quá là nhìn vào mặt mũi của Trương Tế Thế. Nếu một ngày nào đó, Trương Tế Thế không còn nữa, những người đó sẽ đối xử với hắn ta như thế nào, vẫn là nói sau. Cho nên lúc này hắn ta cực kz khát vọng thành lập huân công, đường đường chính chính tiếp quản Túc Châu.
Trương Tế Thế cũng biết tâm tình của hắn ta, nếu như là trước kia, ông ta cũng nguyện ý bồi dướng đứa nhi tử này. Nhưng hiện tại phải đối đầu với kẻ địch rất mạnh, không thể có chỗ sơ xuất được, vạn nhất có sơ hở, sẽ phải mất mạng.
“Vị trí này là nơi thuận tiện nhất để lấy đầu quân địch, con chỉ cần dựa theo lời ta phân phó đi làm là được. Con phải nhớ kỹ, đừng vì chuyện nhỏ mà đánh mất việc lớn. Ngày sau sẽ luôn có thời điểm để cho con biểu hiện.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play