Phùng Trinh kinh ngạc hỏi: “Làm sao nói như vậy?”
“Ý của tướng quân là thay vì chờ đợi Túc Châu, chúng ta cứ tìm man di đánh một trận, không thể lần nào cũng chờ đợi man di đánh chúng ta, lần này chúng ta sẽ đi tìm rồi đánh với bọn chúng.”
Phùng Trinh vậy thì nói: “Lúc này mà đi đánh có thích hợp không?” Nàng biết bọn man di này đến và đi như gió. Nếu không phải ngày thường chính bọn chúng tự tập hợp lại, không thì không dễ dàng đánh được.
Tiêu Sơn cười nói: “Đây cũng không phải là điều chúng ta nhọc lòng. Dù sao có đánh là được. Tựa như lời Tống lão nói, trời sập còn có người đứng lên chống đỡ, chúng ta nhất định phải để cho Túc Châu xem kẻ địch là ai, miễn cho có chút người thấy nhàn rỗi quá.”
Tuy rằng hắn không giải thích rõ ràng, nhưng Phùng Trinh cũng có thể nghe ra được một ít ý nghĩa. Có vẻ như Trương Định Nam cũng lo lắng rằng sau khi Túc Châu bên kia biết được chân tướng, sẽ tức giận vì hồng nhan, trực tiếp giết thẳng lên kinh thành. Điều đó tương đương với việc mở cửa cho bọn man di. Trương Định Nam là đang chuẩn bị kế hoạch dẫn dụ man di đến, để cho Trương Tế Thế có tâm kiêng kị, ông ta sẽ không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Tiêu Sơn lại xoa xoa bụng của nàng: “Có lẽ sau một thời gian nữa, ta cũng có thể để nàng làm tướng quân phu nhân. Từ nay về sau, con của chúng ta cũng có thể là công tử thiên kim danh gia nhà cao cửa rộng.”
Trên mặt hắn lộ ra vài phần thần sắc khao khát.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT