“Không dọa đến nhi tử, mà là dọa đến mẫu thân của nhi tử chàng.”
Phùng Trinh liếc xéo hắn một cái rồi nói. Nhìn thấy trong mắt hắn chỉ có nhi tử mà không có thê tử, nàng liền giận cả người.
Bây giờ Tiêu Sơn cũng đã học được bản lĩnh xem mặt đoán ý, vừa nhìn thấy liền biết thê tử không cao hứng, bưng bát thuốc vội chạy nhanh qua:
“Trinh nhi đây là sao vậy, ai chọc giận nàng tức giận?”
Phùng Trinh hừ một tiếng: “Chỉ là thấy đức hạnh một số người có nhi tử liền quên nương tử của mình.”
Nhìn những người hời hợt này xem, đến mức đó đấy, có con liền cái gì cũng không biết. Thích có em bé như vậy, có khả năng thì tự bỏ em bé vào trong bụng đi.
Tiêu Sơn nghe xong, thầm nghĩ vừa rồi chính mình ăn nói vụng về, vội vàng một tay bưng bát thuốc, một bên tự vả vào miệng mình: “Đều là lỗi của ta, ta vụng về không biết ăn nói, chọc cho Trinh nhi tức giận, nên đánh nên đánh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT