Tuần tra xong, một cảnh sát đi ra ngoài nói chuyện, vài phút sau quay lại khu làm việc, trở về chỗ ngồi. Anh ta rót một cốc nước, ừng ực uống hai ngụm, nhớ đến dáng vẻ vô tư không lo của anh em nhà họ Kiều vừa rồi, liền không nhịn được cười ha hả, kéo đồng nghiệp trực đêm bên cạnh ra trêu chọc.
“Hắc, tôi vừa mới đi kiểm tra phòng. Tôi thấy hai anh em nhà họ Kiều đúng là to gan thật. Ở chỗ này của chúng ta mà còn ngủ ngon lành.
Anh nói xem, người bị đưa về đây thì ai chẳng sợ đến mất ngủ, hoặc ít nhất cũng phải la lối om sòm. Thế mà hai người đó lại coi như chẳng có chuyện gì, đúng là không phải người bình thường.”
“Hừ, ngẫm lại kỹ thì cũng đúng. Hai người đó vướng vào vụ này đâu có nhỏ, chắc chắn sẽ bị tên Hoàng tiên sinh đó trả thù. Thế nên nói cho cùng, ở chỗ này của chúng ta mới là an toàn, lại còn được bảo vệ miễn phí nữa. Người ta ngủ được cũng phải thôi.” Đồng nghiệp phụ họa.
“Ài da, nghe anh nói thì đúng là có lý thật.” Người cảnh sát kia đặt cốc nước xuống, nghĩ nghĩ rồi lại nói tiếp:
“Có điều, hai anh em đó thì nhẹ nhàng rồi, còn chúng ta thì phải căng thẳng mười hai phần tinh thần. Nhỡ có chuyện gì, thì chỉ có bị kiểm điểm thôi.”
“Thôi thôi, đừng nói nhảm. Mấy chuyện này đâu tới lượt chúng ta lo. Cấp trên sắp xếp thế nào thì cứ làm theo thế ấy. Hơn nữa, chắc chắn bọn họ cũng không ở chỗ chúng ta quá lâu. Nhiều nhất là vài ngày rồi sẽ được chuyển sang đơn vị khác, hoặc chờ khi sự việc điều tra xong thì thả người ra thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play