Trương Thiên Hoa thở dài một tiếng, nói:
“Đáng tiếc quá, lại để tên Hoàng tiên sinh chạy mất. Chúng ta điều tra cả ngày nay, hình như chẳng thu hoạch được gì hết!”
“Ừm?” Đường Khê nghe vậy, hơi nhướng mày, trên môi nở nụ cười nhàn nhạt:
“Sao lại nói là chẳng thu được gì?”
“Ý cô là gì?” Trương viện khiêm tốn hỏi lại.
“Không phải vẫn còn cái ‘nhà xưởng’ đặc biệt đó sao? Tôi thấy cũng có chút bất ngờ cùng vui mừng đấy chứ. Không phải ông ta đã đầu tư mấy chục vạn sao?
Giờ người bỏ chạy, cái nhà xưởng đó chẳng phải là rơi vào tay quốc gia à? Ngày nào cũng thu nhập mấy chục vạn, thế còn gọi là không có gì sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT