"Ai da da!"
Mẹ của Lurus vừa kinh ngạc vừa vui mừng đưa tay che miệng, nhìn anh hỏi:
"Nó làm sao thế?"
Lurus cũng hơi ngạc nhiên. Bình thường Nhuyễn Nhuyễn ngoài anh ra thì không chủ động cho ai bế cả, đến Musa cũng chưa từng được đãi ngộ như vậy.
Đối mặt với câu hỏi của mẹ, anh thẳng thắn nói:
"Nhuyễn Nhuyễn thích mẹ. Mẹ bế thử đi."
Mẹ Lurus lập tức cảm thấy mình như được “chọn trúng”, một loại vinh dự đặc biệt trào dâng trong lòng. Bao nhiêu ác cảm ban đầu với giống loài Adabeast cũng tiêu tan gần hết trong khoảnh khắc nhìn thấy Nhuyễn Nhuyễn.
Đúng như Angley từng nói, con Adabeast này của con trai lớn đúng là quá xinh đẹp. Làn da trắng như sứ, dáng vẻ ngoan ngoãn, đôi mắt đen láy linh động không hề đờ đẫn, toàn thân lại không có chút lông nào như người Yteliya bọn họ, sạch sẽ thơm tho, nhìn là thấy ưng ngay.
Dưới sự thúc giục của cậu con trai út, bà ôm lấy Nhuyễn Nhuyễn – sinh vật nhỏ bé vẫn luôn kiên định đưa tay đòi bế.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT