Bên ngoài tòa kiến trúc cổ kính dần lên đèn, ánh sáng rực rỡ chiếu rọi cả đại sảnh, những vị khách ăn vận lộng lẫy như được phủ lên một lớp hào quang nhàn nhạt. Mọi thứ đều hoàn hảo, trừ một chi tiết, trên bàn ăn toàn là những ly máu tươi đỏ rực.
Nhưng Lurus đã có chuẩn bị từ trước. Vì khẩu vị đơn điệu, tộc huyết tộc vốn dĩ không hề có nghề đầu bếp. Trong tiệc tùng, việc có thể chuẩn bị một ít trái cây và rượu cho khách nước ngoài đã là mức độ hiếu khách cao nhất của họ rồi.
Cho nên, đến dự tiệc hay du lịch ở lãnh địa huyết tộc đều có một “quy tắc ngầm”:
Tự mang đầu bếp hoặc thức ăn theo.
Lurus tay nâng ly rượu duy nhất mà anh có thể dùng được trong hội trường, giữ dáng vẻ ung dung trò chuyện vui vẻ với nhân vật mục tiêu về kế hoạch hợp tác trong tương lai. Bỗng nhiên, giữa hai đầu lông mày anh giật khẽ, một cảm giác bất an chợt ập tới, anh như lờ mờ nghe thấy có ai đó đang gọi tên mình.
Giọng nói ấy như được gió mang đến, chưa kịp phân biệt được phương hướng thì đã tan biến mất, cắt ngang lời anh đang định nói.
Không hiểu sao trong đầu lại thoáng hiện lên hình ảnh của Nhuyễn Nhuyễn đang ở trong phòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play